Bộ phim diễn ra vào những năm cuối cuộc chiến tranh thế giới thứ Hai ở Nhật Bản. Câu đầu tiên là lời chứa đựng sự đau đớn vì những mất mát do chiến tranh gây ra: “Vào ngày 21 tháng 9 năm 1945, tôi đã chết”.
Seita, một cậu bé mồ côi, trở thành nhân vật chính trong bộ phim. Cậu đã trải qua cảm giác đói khát và rời bỏ thế giới này. Linh hồn của Seita xuất hiện bên cạnh linh hồn của em gái mình, bé gái tên là Setsuko. Hai người bắt đầu kể về câu chuyện đầy xót xa và cảm động về tình anh em giữa họ.
Kobe, thành phố mà hai anh em sinh sống, đã bị không quân Mỹ ném bom vào những ngày cuối của cuộc chiến. Những căn nhà bị tàn phá, và mẹ của hai anh em cũng không qua khỏi vì bị thương nặng. Cha của họ đã ra trận chiến, đấu tranh cho Hải quân Hoàng gia Nhật, nhưng mãi không nhận được bất kỳ tin tức nào.
Seita và Setsuko chỉ biết giúp đỡ lẫn nhau, sống đấu tranh trong sự lạnh lùng của những người xung quanh, trong đó có ngay cả người dì của họ, người luôn mắng và đối xử tệ với hai anh em.
Hai anh trai không thể chịu đựng được cách xử sự tệ hại từ dì, Seita đã quyết định đưa em gái nhỏ của mình sống trong một căn hầm bỏ hoang. Họ đã có những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau trong căn hầm nhỏ.
Dần dần, khó khăn đã đến, hai anh em phải đối mặt với nguy cơ thiếu thức ăn và nhiều khó khăn khác, Seita đã bị đánh vì ăn cắp.
Bác sĩ đã chẩn đoán rằng Setsuko đang gặp vấn đề về thiếu thức ăn nghiêm trọng và có thể không thể hồi phục từ căn bệnh hiện tại.
Bệnh tình của Setsuko ngày càng trầm trọng hơn, Seita đã chi tiêu toàn bộ số tiền trong tài khoản của mẹ để mua thực phẩm cho em gái.
Sau khi rời ngân hàng, câu ngay lập tức biết tin Nhật Bản đã đầu hàng Mỹ một cách vô điều kiện. Cha của câu đã hy sinh trong cuộc chiến trên biển. Trước khi kịp hồi phục từ sự mất mẹ, câu đã nhận được tin tức về cái chết của cha.
Cậu quay trở lại với một món ăn trong tay và lòng đau khổ tràn đầy. Chẳng có gì tuyệt vọng hơn khi cậu vừa chào đón đứa em gái duy nhất, người thân duy nhất của cậu, rồi lại phải chứng kiến cô ấy rời bỏ thế giới này.
Sau một thời gian ngắn, Seita không thể nổi nữa và cuối cùng đã qua đời tại nhà ga Sannomiya. Linh hồn của cậu đã gặp lại em gái nhỏ, không phải trong thời kỳ chiến tranh đau khổ và đói khát, mà là trong một thế giới tự do thực sự.
Cảnh cuối của bộ phim là hai anh em ngồi cạnh nhau, ngắm nhìn thành phố Kobe sau cuộc chiến và sự phát triển hiện đại.
Ý nghĩa đằng sau cái tên “Mộ Đom Đóm”
Khi nghe tới tên, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ ngay đến một bộ phim đầy chết chóc và đau thương. Dù vậy, cũng có những thời khắc hạnh phúc hiếm hoi, không dễ tìm thấy trong cuộc chiến.
Suốt từ đầu đến cuối phim, ta thấy hình ảnh những con đom đóm xuất hiện liên tục. Những đứa trẻ tò mò đặt câu hỏi về lý do tại sao cuộc sống của chúng ngắn ngủi. Đây là một tình huống độc đáo, mà qua đó, những con đom đóm truyền tải ý nghĩa về sự mong manh và ngắn ngủi của cuộc sống trong gia đình hai đứa trẻ.
Ngoài ra, những con đom đóm còn biểu tượng cho những linh hồn đã mất trong cuộc chiến, bao gồm cả linh hồn của Seita và Setsuko.
Hậu quả của Chiến Tranh Quá Lớn
Bộ phim diễn ra trong thời kỳ khó khăn nhất của Nhật Bản, khi những ngôi nhà vững chắc trở nên lung lay và cháy rụi dưới những trận bom của không quân Mỹ. Tiếng súng pháo vang lên, tiếng kêu la và khóc lóc tràn ngập khắp đất nước.
Cảnh tượng những người đã mất tích, gương mặt đầy nỗi sợ hãi của những con người lo lắng cho bản thân mình. Bộ phim đã chọn câu chuyện của hai nhân vật chính, Seita và Setsuko, để thể hiện những khung cảnh khốc liệt mà người dân Nhật Bản phải chịu đựng trong thời kỳ chiến tranh.
Phần Kết Grave Of The Fireflies
Mộ đom đóm (Grave of the FireFlies) là một tác phẩm điện ảnh đầy xúc động của Ghibli Studio, một trong những bộ phim khiến khán giả không thể không rơi nước mắt. Tác phẩm này đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người xem và vẫn mãi mãi được nhắc đến suốt hàng chục năm.
Tác phẩm này sâu sắc miêu tả những tổn thất mà con người gánh chịu trong cuộc chiến, đó là thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. Hãy không bỏ qua bộ phim đáng xem và ý nghĩa này nhé!