Theo theo dõi và hỗ trợ cùng với nhau.
Không tìm thấy Nhân Vật hoặc Anime mà bạn yêu thích? Hãy gửi yêu cầu của bạn qua Fanpage TẠI ĐÂY.
Với quả đầu trọc lốc, cùng đôi mắt phượng dài và đuôi mắt ánh đỏ, nụ cười tà khí treo nửa miệng, thanh niên đã dẫn tôi đến “Thiếu niên ca hành”. Không liên quan tới chiếc áo cà sa khoác trên vai, Vô Tâm là một hòa thượng của Hàn Thủy Tự, mới chỉ tròn 17 tuổi.
Vô Tâm thực sự là một đứa trẻ đáng yêu và đáng được yêu thương. Khi chỉ mới 5 tuổi, ông ba của Vô Tâm đã qua đời và mẹ của cậu đã biến mất một cách bí ẩn từ trước đó. Không có anh em ruột, không có bạn bè, cậu bé chỉ còn một mình được gửi về Bắc Ly, nơi mà nguy hiểm rình rập từ khắp nơi.
Với việc là con của ma giáo giáo chủ Diệp Đỉnh Chi, đứa trẻ 5 tuổi đã phải chịu đựng những nỗi hận thù từ thế hệ trước.
Trong trận bão tố, người đàn ông được đại sư Vong Ưu của chùa Hàn Thủy Tự chấp nhận nuôi dưỡng, như một cách tiếp nhận củ khoai lang như một đóng góp cho võ lâm chính phái.
12 Năm trôi qua, Vô Tâm đã trưởng thành và trở thành đệ tử duy nhất của Vong Ưu. Anh nhận được 32 bí thuật La Sát Đường Phật môn từ Vong Ưu trước khi người đó tọa hóa. Đến lúc ước hẹn 12 năm cũng tới, Vô Tâm lại một lần nữa trở thành miếng mồi ngon bị bao bọc tứ phía.
Chân chính vẫn là một đứa trẻ 17 tuổi, trên cơ thể vẫn chảy dòng máu của Diệp Đỉnh Chi – một võ công tuyệt đỉnh của thế giới võ học, nhưng gã lại trở nên nhỏ bé dưới tán bồ đề. Với tình yêu thuần khiết của mình, gã tự nhận mình là Vô Tâm, trẻ con đến mức có thể tin rằng trên thế giới này vẫn còn ai đó yêu thương gã như Vong Ưu đại sư đã từng làm.
Ông vẫn gọi người khác là “lão hòa thượng” nhưng khi vong hồn đại sư Vong Ưu xuất hiện, ông không còn thản nhiên nữa mà quỳ sụp xuống và khóc nức nở gọi một tiếng “sư phụ”.
Với Vô Tâm, Vong Ưu đại sư không chỉ là người đã giúp đỡ và làm thầy mà còn là người cha. Dù đã 17 tuổi, Vô Tâm vẫn giống như một đứa trẻ, thường khóc lóc và mong muốn được trở về Hàn Thủy Tự – nơi đã cho ông một mái nhà yên bình trong suốt 12 năm lưu lạc.
Tận cho đến khi vong hồn sư phụ phiêu tán, ông vẫn cố chấp đuổi theo, nắm lấy chút khá tàn và siết chặt trong lòng bàn tay không chịu buông. Một đứa trẻ như vậy, vì sao lại phải chịu ngàn người truy sát.
Nhưng số phận đã đưa Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt đến với nhau, không thể không kể đến Bạc Tình Vô Tâm. Duyên phận mong manh nhưng đến khi Tiêu Sắt đến bên hắn để chống đỡ Vô Song Kiếm, hoặc khi Lôi Vô Kiệt lấy thân mình chắn trước 2 mũi kiếm của người Vô Tâm, tôi thực sự hiểu về ý nghĩa của Vô Tâm. Cuộc đời của chúng ta sẽ được bù đắp bằng những món quà vô giá khác.
Mối quan hệ không thân thiết nhưng đánh đổi tính mạng để bảo toàn an toàn. Tình bạn như thế thật sự đáng trân trọng, nhưng có lẽ cảm giác cao nhất của tình người chỉ đạt được mức đó.
Vô Tâm không muốn chết, không thể chết. Ông muốn bay trên gió phương Bắc, đạp tuyết rơi. Ông muốn mượn thuyền đông du để đón gió, muốn bước trên mây nghe tiếng rồng ngâm. Ông muốn đón nắng trên đỉnh Côn Lôn, nhìn ra biển cả, hướng về tuyệt cảnh núi xanh. Ông muốn cưỡi mây ngàn dặm, không thấy được chân trời không quay lại. Hắn không thể chết, tâm hắn vẫn muốn bay xa vạn dặm. Hắn không thể giới hạn đoạn đường này ở đây.
Vô Tâm thu ống tay áo, cúi đầu và nhìn xuống phía dưới. Tiêu Sắt, trong khi đó, cũng ngẩng đầu và nhìn ông. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, ánh mắt của người kia đã thấy được chính bản thân mình.
Trong khoảnh khắc này, Tiêu Sắt đã đưa ra quyết định của mình rằng Vô Tâm trước mặt anh không nhất thiết phải là Vô Tâm mà anh đã gặp lần đầu, mà là một người vô cùng phong hoa, mà anh cũng muốn trở thành.
Ông hãy giúp Vô Tâm, con đường phía trước sẽ không còn cô đơn dù nó là một vực sâu vạn trượng.
Khi Vô Tâm ra đi, chỉ còn lại một giọt nước mắt trên chiếc quan tài vàng. Anh ta từ bỏ tất cả 32 bí thuật La Sát đường Phật môn và tuân theo mong muốn của người sư phụ để trở thành một Phật tử thực sự. Vào lúc đó, anh ta mới 17 tuổi và đã có thể sánh ngang với Tiêu Sắt và Tiêu Sở Hà trong việc khám phá Tiêu diêu thiên cảnh.
Vô Tâm chỉ là một diễn viên phụ trong bộ phim “Thiếu niên ca hành”. Tôi rất buồn khi nói điều này vì tôi thực sự yêu thích Vô Tâm. Tuy nhiên, thực tế là Vô Tâm chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong câu chuyện. Sau khi trở lại Thiên Ngoại Thiên và đạt được vị trí Tông chủ, Vô Tâm vẫn giữ nguyên bản chất của mình và chỉnh đốn Thiên Ngoại Thiên để tìm câu trả lời cho bản thân. Hắn sống cuộc sống tự do như mơ ước.