Bài hát “Tháng tư là lời nói dối của em” của Hà Anh Tuấn được lấy cảm hứng từ bộ phim Anime cùng tên, kể về một câu chuyện tình đẹp nhưng kết thúc buồn, mang đến nước mắt cho hàng ngàn người xem.
Khác với các bộ phim lãng mạn và học đường thông thường, Shigatsu wa Kimi no Uso (Tháng tư là lời nói dối của em) mang đến một cốt truyện mới mẻ và không nhàm chán. Bộ phim xoay quanh câu chuyện học đường, nhưng còn chứa đựng thông điệp về cách giáo dục của các bậc cha mẹ và áp lực mà chúng vô tình tạo ra cho con cái. Nó cũng khám phá khả năng vượt qua khó khăn và tuyệt vọng của con người.
Thiên tài âm nhạc nhưng lại có một tuổi thơ đầy áp lực
Arima Kousei, một thiên tài piano với tài năng đặc biệt, đã không thể tiếp tục chơi piano sau khi mẹ cậu qua đời vì không còn cảm nhận được âm thanh và âm nhạc của nhạc cụ này.
Cuộc sống của cậu trở nên tẻ nhạt và monoton cho đến khi cậu tình cờ gặp gỡ Miyazono Kaori, một nghệ sĩ Violin sôi nổi, cá tính và xinh đẹp. Từ đó, cuộc sống của cậu bắt đầu trở nên đầy màu sắc và khác biệt.
Kousei trải qua một tuổi thơ khác biệt so với những đứa trẻ khác. Cậu không thể tham gia vào những trò chơi, không thể vui đùa và chạy nhảy như bọn bạn cùng trang lứa. Kousei được xem như một con robot, chỉ biết sao chép mọi động tác của những nghệ sĩ Piano tài năng khi biểu diễn. Cậu thực hiện mỗi động tác, từng nhịp và giai điệu trong những bản nhạc đã được lưu trữ.
Trong cuộc sống đầu tiên của cậu, cậu đã trải qua một trải nghiệm mới mẻ, cảm nhận được tầm quan trọng của người mà cậu yêu thương. Cậu cảm nhận được tình cảm chân thành từ Kaori, điều này đã truyền động lực và chiếu sáng cho con đường mờ tối của cậu.
Arima Kousei sống trong cái tâm trí riêng của mình, ôm ấp trong nỗi ám ảnh về người mẹ đã khuất. Những lúc bị đánh đập và mắng chửi, cậu không thể thoát khỏi những ký ức khó khăn trong tuổi thơ, thời gian mà cậu đã dành cho việc luyện tập piano với đau khổ. Người mẹ đã ép cậu trở thành một hình mẫu mà bà luôn mong muốn.
Khi chơi đàn Piano, bạn có thể nghe âm thanh của tiếng đàn từ đầu nhưng khi đến cuối bản nhạc, bạn sẽ như chìm sâu vào đáy đại dương, tiếng đàn trở thành như những bong bóng nước dưới đáy biển thẳm.
Nhưng Kaori đã tiến tới với nụ cười rạng rỡ, sự lạc quan vượt trội, mang theo vai trò là một người bạn, một người đồng hành trên sân khấu. Kousei dần hoà nhập vào thế giới của Kaori và từ từ rơi vào vòng xoáy tình yêu. Hành trình đối mặt với sự thật khắc nghiệt đang chờ đợi Kousei để giúp cậu trưởng thành.
Người phụ nữ luôn tràn đầy tích cực nhưng che giấu những nỗi buồn.
Miyazono Kaori là một cô gái tràn đầy năng lượng, luôn tươi cười, mái tóc vàng óng ả chơi nhạc trong khung cảnh hoa đào rơi tạo nên một không gian thơ mộng. Tuy nhiên, khi người ta nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt vời ấy, họ sẽ không thể nhịn được một cảm giác buồn và hoài niệm, vì tác giả đã vẽ Kaori với hai dòng nước mắt.
Trong tận cùng tâm hồn của cô, niềm đam mê âm nhạc và những tâm sự không thể hiểu được. Giống như Kousei, cô cũng có một bí mật che giấu, chỉ khác biệt duy nhất là Kaori luôn tin vào một tương lai đẹp.
Kaori đã chứng kiến quá khứ của Kousei và không muốn nền âm nhạc bị mất đi một tài năng. Cô đã cố gắng mọi cách để giúp Kousei vượt qua những khó khăn và đưa cậu trở lại với cây đàn Piano quen thuộc.
Kaori đã đạt được thành công! Hành trình giúp Kousei không hề dễ dàng, nhưng qua những khó khăn, họ đã có thể chia sẻ những khoảnh khắc tươi đẹp, mà Kaori coi trọng nhất.