Miyazono Kaori là nhân vật nữ chính trong bộ anime Your Lie in April, một tác phẩm rất phổ biến. Đến mức mà cả hai bản hit “Tháng tư là lời nói dối của em” của Hà Anh Tuấn và “Đường tôi chở em về” của buitruonglinh đều được lấy cảm hứng từ anime này.
Bản tình ca buồn của cô dành cho Arima Kousei là cuộc sống và cách sống của cô, vẫn dang dở và khiến khán giả nuối tiếc, vương vấn mãi mãi.
Cô là một cô gái trẻ tuổi, đang ở độ tuổi mới lớn, với mái tóc vàng dài và đôi mắt xanh như ngọc, cùng nụ cười tươi sáng như mùa xuân tháng tư.
Cô đang trải qua thời kỳ đẹp nhất cuộc đời, khi mọi thứ xung quanh tràn đầy sắc xuân. Vẻ ngoài của cô đủ sức quyến rũ bất kỳ ai, dù là người có tâm hồn lạnh lùng nhất, băng giá nhất hay khép kín nhất.
Kaori lần đầu tiên xuất hiện trong một bối cảnh lãng mạn. Cô đứng trên cầu trượt, cầm chiếc đàn melodica giữa không gian tràn đầy hoa anh đào và hương vị của mùa xuân. Cô thổi những giai điệu nhẹ nhàng, mời gọi bồ câu tới, và xung quanh có đám trẻ thơ chăm chú lắng nghe.
Có thể nói, đó là một cảnh tượng đủ sức lôi cuốn mọi người yêu thích cái đẹp và nghệ thuật. Hoặc một Kaori đang mặc chiếc váy trắng trên sân khấu, cầm cây violon và chơi khúc Sonata no 9 “Kreutzer” theo một cách độc đáo, tự do như một chiếc ghim gắn chặt trong ký ức của người xem.
Cô gái tuổi 14, ngây thơ và hồn nhiên, tin tưởng vào sức mạnh của âm nhạc. Cô luôn sống vui vẻ, dễ bị khiến cho và cảm xúc phong phú. Cô luôn làm theo những gì mình thích, không để ý đến quy tắc hay ý kiến của người khác.
Cô gái tháng tư đầy tưởng tượng, tự do và không ràng buộc. Cô luôn tin rằng một ngày nào đó, Arima sẽ đệm đàn cho mình, dù điều này có vẻ ngốc nghếch.
Bằng sự tự nhiên và nhiệt huyết của mình, cô gái đã giải thoát một người đang bị ám ảnh tâm lý. Cô luôn sẵn lòng giúp đỡ và ủng hộ, chữa lành tâm hồn người bằng âm nhạc và hành động của mình.
Hoa anh đào là biểu tượng cho cô gái, tượng trưng cho tuổi trẻ của mỗi người, vẻ đẹp tuyệt vời nhưng cũng thoáng qua, nở rất nhanh nhưng cũng tàn nhanh khi hoa chưa kịp thể hiện hết sắc đẹp, chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua là đủ để hoa rụng khỏi cành.
Sự này khơi gợi ký ức về cuộc sống của cô ấy, cô ấy sống với đam mê âm nhạc, lòng tử tế và nhiệt huyết với mọi người xung quanh.
Kaori, một người vừa xinh đẹp về ngoại hình và tính cách, đáng tiếc là bị một căn bệnh nan y quái ác tàn phá mất tất cả, để lại chỉ còn trong ký ức của những người yêu mến cô.
Kaori, một cô gái đặc biệt vào thời điểm tháng tư, mang đến những điều tuyệt vời cho tất cả mọi người.
Tư tưởng Âm nhạc của Miyazono Kaori Rất “Nghệ sĩ”
Kaori, một nghệ sĩ violin tài năng, nổi bật và khác biệt so với các nhạc công trong phim. Cô ấy là một tay violin độc đáo, đầy bất ngờ, không bị ràng buộc bởi các quy tắc cứng nhắc về âm nhạc và luôn sáng tạo theo cách riêng của mình.
Âm nhạc của cô mang đến một luồng năng lượng tích cực và hấp dẫn. Nó có thể khiến khán phòng phải vỗ tay nhiệt liệt, đồng thời khiến những người thường xuyên buồn ngủ và lờ đờ khi nghe nhạc cổ điển phải bừng tỉnh, đắm chìm trong một cảm xúc mới.
Cô đã vượt qua sự phê bình và khó chịu từ giám khảo nhờ vào tài năng âm nhạc và tư duy của mình. Điều này đã giúp cô nhận được số phiếu bình chọn cao nhất từ khán giả để tiến vào vòng sau, trong buổi thi violin ở tập 4.
Cũng chính sự tài năng ấy đã cứu rỗi và thay đổi hoàn toàn một thiên tài piano trong quá khứ chỉ quan tâm đến việc chơi đúng các nốt nhạc theo kiểu “bắt chước” hoàn hảo như một cỗ máy nhịp phách, thành một người biết đưa cảm xúc và nỗi lòng của mình vào bài nhạc để chạm đến trái tim người nghe.
Định mệnh đáng thương của Miyazono Kaori
Từ bé, cô đã mắc phải một căn bệnh kỳ lạ và nguy hiểm, khiến cho cô có thể qua đời bất cứ lúc nào. Căn bệnh này hiếm khi có thể được chữa khỏi và nó ngày càng trở nặng từ khi cô còn là một đứa trẻ cho đến khi cô 18 tuổi.
Kaori đã che giấu bệnh tình của mình khỏi mọi người và luôn giữ vẻ ngoài vui vẻ, ổn định để không làm ai lo lắng hay thương cảm cho cô.
Có lẽ chúng ta vẫn nhớ được một lần khi cô đi bộ một mình trong bệnh viện vào buổi tối trên hành lang và gặp tai nạn ngã nhưng chân cô đã mất đi cảm giác.
Cô đau đớn, rơi vào trạng thái khóc lóc, và bắt đầu đánh vào chân của mình với sự tuyệt vọng “Đây là chân của tôi đấy!”. Mặc dù sau một thời gian ngắn, cô trở lại trạng thái bình thường và tiếp tục đi học, nhưng sau đó, cô đã phải tham gia vào liệu pháp vật lý để khắc phục tình trạng mất cảm giác ở tay và chân, không thể cầm nắm bất kỳ vật gì mà không làm rơi.
Cô dừng lại không chạm vào cây vĩ cầm của mình. Khi bất tỉnh xảy ra một cách bất ngờ, cô nhận ra rằng việc ngất xỉu đã trở thành một thói quen xấu trong quá khứ và tình trạng bệnh của cô đang ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Bệnh này không có phương pháp điều trị và cô đã phải đối mặt với nó một mình.
Cuối cùng, sau tất cả, cô ấy đã rời đi vì cuộc phẫu thuật không thành công. Đó là thời điểm cô ấy còn trẻ nhất trong cuộc đời, ngay khi những nỗ lực của cô ấy đã được đền đáp khi Kousei trở lại âm nhạc và mang lại hy vọng.
Cô ấy đã biết trước kết cục của cuộc đời mình, và để lại một lá thư thừa nhận tình cảm với Kousei, cùng với những vật kỷ niệm của hai người.
Câu chuyện Tháng Tư Đẹp Nhất và Mối tình không biên giới với Nam Chính
Lời nói dối của Kaori, như đã cam kết, là điểm khởi đầu cho một câu chuyện xúc động trong phim.
Từ khi còn nhỏ 5 tuổi, Kaori đã có cảm tình với Kousei khi cả hai tham gia một cuộc thi dương cầm. Ban đầu, Kaori thích chơi dương cầm nhưng sau đó chuyển sang vĩ cầm để Kousei có thể đệm đàn cho cô. Từ đó đến nay, Kaori đã giấu giếm tình cảm đó.
Cảm nhận được sự ngắn ngủi của cuộc sống, cô quyết định bước vào cuộc sống của Arima Kousei, giả vờ thích Watari – bạn thân của cậu, nhằm có cơ hội ở gần cậu hơn.
Nhưng cô không thể thốt ra rằng suốt từ lâu cô đã thầm thích cậu. Cô trở thành người con gái xuất hiện trong thời điểm khó khăn nhất của Kousei, đẩy cậu trở lại con đường âm nhạc, xóa tan ám ảnh về người mẹ và làm lành tâm hồn đau khổ của cậu.
Có thể, cô không muốn làm tan vỡ tình bạn giữa cậu, Watari và Tsubaki. Cô không muốn cậu khắc sâu cô vào tâm trí vì cô sẽ rời bỏ Arima một ngày nào đó.
Cô mong muốn sử dụng hành động và âm nhạc để thể hiện những cảm xúc sâu thẳm, muốn ở bên cạnh cậu và thực hiện ước mơ cuối đời là được cậu đệm đàn cho mình.
Cô gái tháng tư đã thể hiện sự mạnh mẽ và kiên cường khi đối mặt với căn bệnh, và nhờ đó, những người mà cô yêu quý đã được trải nghiệm những điều đẹp đẽ. Bây giờ, Arima không cần cô ở bên cạnh nữa vì cô đã có thể tự mình đứng trên đôi chân của mình.
Với mong muốn được ở bên cạnh cậu thêm thời gian, cô đã quyết định đánh đổi rủi ro để thực hiện một cuộc phẫu thuật mà khả năng thành công rất thấp. Trong buổi biểu diễn cuối cùng, Arima đã chơi đàn cùng cô một lần cuối cùng, truyền đạt tất cả những cảm xúc sâu thẳm của mình.
Lúc kết thúc bản nhạc, cậu chứng kiến cô biến mất và trở thành những cánh hoa anh đào mơ hồ. Đó là lúc cậu nhận ra rằng cô đã ra đi.
Chiếc lá thư mà Kaori viết mang trong nó sự cảm động đầy đặn nhất của bộ phim, khi cô thổ lộ rằng cô yêu anh từ cái ngày đầu tiên cô nhìn thấy anh chơi piano. Cô biết ơn anh vì đã mang lại niềm vui cho cô trong cuối cuộc đời.
Cô gái tháng tư rực rỡ như giai điệu “Twinkle Twinkle little star” vang lên trong bộ phim, làm lung linh mùa xuân trong trái tim chàng trai ấy. Nhưng tiếc thay, mùa xuân đó đã không còn cô bên cạnh.
Kaori đã thể hiện sự kiên cường, lạc quan và tích cực, sống hết mình trong những năm cuối đời của mình. Điều này đã mang lại hy vọng và cảm hứng cho những người khác đang trải qua những khó khăn và tuyệt vọng.